Hái trộm hoa rừng về trao một người ngày xưa anh đã hứa
Màu hoa kỷ niệm tuy đã tàn úa, tâm tư vẫn dạt dào
Năm xưa lối này vẫn thường dìu em đi
Tàn cây năm trước anh viết tên em
Còn xanh lá cành, ghi dấu kỷ niệm những ngày còn bên nhau
Ghế lạnh đá buồn, để em đợi chờ chiều xa xưa năm ấy
Vì anh lỗi hẹn cho em hờn dỗi, cho mi em nhạt nhòa
Anh ra đi rồi mới nhận được tin nhau
Hàng trăm thư viết anh gởi cho em
Ðời trai chiến trận, em biết lỗi hẹn có phải tại anh đâu
Tiền đồn heo hút,
Tinh tú quây quần nghe anh kể chuyện đời lính
Khi nao lỗi hẹn, em anh dỗi hờn lòng anh thêm xao xuyến
Ngày đi anh chẳng được gặp em
Nhưng hứa sẽ tìm về tặng em đóa hoa yêu
Ðã bao lâu rồi cành hoa úa tàn mà ước mơ chưa tàn
Biết chuyện chúng mình,
tình không nhạt nhòa mà xui cho ngăn cách
Chiều nay trở lại, trong tay mình nói: Ta yêu nhau trọn đời
Anh đi em chờ, gối mộng dệt đêm thâu
Cành xưa anh viết anh khắc tên em
Chiều nay kết nhụy cho thắm men tình những người còn đi xa
Chủ Nhật, 12 tháng 5, 2013
Vọng gác đêm sương (trước 1975) - Chế Linh, Thanh Tuyền
Buông khói gây thơ, tôi kể người nghe một chuyện tâm tình
Nửa đêm giá lạnh, bỗng nghe ấm một tình thương trong tim
Sương rớt trên vai, qua ngõ hồn trai vào lòng đêm dài
Gác súng biên thùy, một cơn gió cuốn khơi kể chuyện xưa .
Xưa lúc xa xưa, tôi có người em tuổi đẹp trăng tròn
Tuy rằng không gặp, không hẹn bao giờ và chưa yêu thương
Phong kín tâm tư, tôi gói đời trai vào mộng đăng trình
Giữa buổi trăng rằm, rời xa gác ấm không hề gặp nhau
ĐK:
Thuở học trò còn buồn vu vơ
Thức bao đêm làm thơ rồi đợi chờ
Hoa trắng len vào khung cửa nhỏ
Ngỡ thầm là người thơ qua trong mơ
Phút vấn vương bàng hoàng hơi sương
Nửa vầng trăng vọng gác đêm trường
Trăng còn in trên gối chiếc
Thì còn nhiều thắm thiết
Và mơ ước thêm nhiều
Mơ ước mai đây, đem nửa vầng trăng về làm trăng đầy
Lối xưa đón mời , ước vọng nên lời bàn tay trong tay
Đêm trắng hoen sương, tôi giấu niềm thương tận cùng tâm hồn
Nắng ấm lên rồi cạn đêm gác súng tôi kể chuyện xưa . . .
Nửa đêm giá lạnh, bỗng nghe ấm một tình thương trong tim
Sương rớt trên vai, qua ngõ hồn trai vào lòng đêm dài
Gác súng biên thùy, một cơn gió cuốn khơi kể chuyện xưa .
Xưa lúc xa xưa, tôi có người em tuổi đẹp trăng tròn
Tuy rằng không gặp, không hẹn bao giờ và chưa yêu thương
Phong kín tâm tư, tôi gói đời trai vào mộng đăng trình
Giữa buổi trăng rằm, rời xa gác ấm không hề gặp nhau
ĐK:
Thuở học trò còn buồn vu vơ
Thức bao đêm làm thơ rồi đợi chờ
Hoa trắng len vào khung cửa nhỏ
Ngỡ thầm là người thơ qua trong mơ
Phút vấn vương bàng hoàng hơi sương
Nửa vầng trăng vọng gác đêm trường
Trăng còn in trên gối chiếc
Thì còn nhiều thắm thiết
Và mơ ước thêm nhiều
Mơ ước mai đây, đem nửa vầng trăng về làm trăng đầy
Lối xưa đón mời , ước vọng nên lời bàn tay trong tay
Đêm trắng hoen sương, tôi giấu niềm thương tận cùng tâm hồn
Nắng ấm lên rồi cạn đêm gác súng tôi kể chuyện xưa . . .
Nỗi lòng người đi (trước 1975) - Elvis Phương
Tôi xa Hà Nội năm lên mười tám khi vừa biết yêu
Bao nhiêu mộng đẹp yêu đương thành khói tan theo mây chiều
Hà Nội ơi! Nào biết ra sao bây giờ
Ai đứng trông ai ven hồ khua nước trong như ngày xưa
Tôi xa Hà Nội năm em mười sáu xuân tròn đắm say
Đôi tay ngọc ngà dương gian, tình ái em đong thật đầy
Bạn lòng ơi! Ngày ấy tôi mang cây đàn quen sống ca vui bên nàng
Nay khóc tơ duyên lìa tan
Giờ đây biết ngày nào gặp nhau
Biết tìm về nơi đâu ân ái trao nàng mấy câu
Thăng Long ơi! Năm tháng vẫn trôi giữa giòng đời ngậm đắng nuốt cay nhiều rồi
Hồ Gươm xưa vẫn chưa phai mờ
Hôm nay Sài Gòn bao nhiêu tà áo khoe màu phố vui
Nhưng riêng một người tâm tư sầu vắng đi
trong bùi ngùi
Sài Gòn ơi! Mộng với tay cao hơn trời
Tôi hái hoa tiên cho đời để ước mơ nên đẹp đôi
Bao nhiêu mộng đẹp yêu đương thành khói tan theo mây chiều
Hà Nội ơi! Nào biết ra sao bây giờ
Ai đứng trông ai ven hồ khua nước trong như ngày xưa
Tôi xa Hà Nội năm em mười sáu xuân tròn đắm say
Đôi tay ngọc ngà dương gian, tình ái em đong thật đầy
Bạn lòng ơi! Ngày ấy tôi mang cây đàn quen sống ca vui bên nàng
Nay khóc tơ duyên lìa tan
Giờ đây biết ngày nào gặp nhau
Biết tìm về nơi đâu ân ái trao nàng mấy câu
Thăng Long ơi! Năm tháng vẫn trôi giữa giòng đời ngậm đắng nuốt cay nhiều rồi
Hồ Gươm xưa vẫn chưa phai mờ
Hôm nay Sài Gòn bao nhiêu tà áo khoe màu phố vui
Nhưng riêng một người tâm tư sầu vắng đi
trong bùi ngùi
Sài Gòn ơi! Mộng với tay cao hơn trời
Tôi hái hoa tiên cho đời để ước mơ nên đẹp đôi
Quê mẹ (trước 1975) - Hoàng Oanh
Đêm khuya trăng mơ mắt trông về trong cõi xa mờ
Nơi xa xăm kia tôi say nhìn quê cũ dấu yêu
Ôi tình quê hương nới chốn xưa có người mẹ hiền
Tóc màu hoa bạc chiều chiều mắt ngấn lệ vì con
Ra đi con dâng đời cho gió mưa
Quê người ngồi nhớ đến ngày vui qua
Gió chiều thường nhắc khúc ca biệt ly
Cố nhìn quê cũ lẩn trong sương mờ
Mẹ ơi ra đi đời con sá chi
Mơ ngày ngồi dưới ánh đèn lâm ly
Bên mẹ thường hát khúc ca ngày đi
Ai ngờ rồi cũng đến khúc phân ly
Mẹ ơi, Mẹ ơi, Mẹ ơi, Mẹ ơi...!
Có những người anh - Võ Đức Hảo
Có Những Người Anh
Tác giả: Võ Đức Hảo
Trình bày: Khúc Mưa Thu
Có những người anh tôi chưa biết tên
Tha thiết cuộc đời đôi mươi thắm duyên
Quê hương trong khói lửa mùa chinh chiến
Quên tình yêu riêng xông pha chiến tuyến
Có những người anh tôi quen đã lâu
Năm tháng kề nhau chia bao khổ đau
Thôn quê xa vắng hôm nào biệt ly
Không ngại ngùng đi trong ánh nắng đào
Các anh là nguồn thơ vô song
Các anh là tình thương mênh mông
Là muôn tiếng ca vang vang tận cõi lòng
Là trăm tiếng chim vui líu lo ngoài song
Các anh là vầng mây muôn phương
Các anh là niềm vui quê hương
Là tia nắng mai reo trên vạn nẻo đường
Là cơn gió mang hương thơm tận ngàn phương
Anh hỡi người trai đi trong gió sương
Lưu luyến gì không khi xa cố hương
Non sông hoa gấm mong chờ nơi anh
Mang về vinh quang tự do no ấm
Ðâu những mùa xuân hoa khoe sắc tươi
Ðâu những mùa thu nghe lá úa rơi
Yêu sông yêu núi tươi cười ra đi
Anh là người tôi thương mến muôn đời
Ca sĩ Thanh Lan trình bày :
Thứ Sáu, 10 tháng 5, 2013
Nhớ Mẹ
Những chiều buồn trên đất Bắc con hướng về Nam con nhớ mẹ nhiều
Mẹ ơi bao nhiêu năm tháng cứ trôi, cứ trôi cho bạc mái đầu
Không gian rưng rưng như sắp đứt
Gió về nghẹn ngào như tiếng nấc
Còn đâu quê hương hoa gấm thơm làn tóc
Giã từ Miền Nam tang tóc, con sống trầm luân kiếp sống lưu đày
Hằng đêm con nghe thương tiếc xót xa đắng cay dâng ngạt tháng ngày
Trăng sao tin yêu ai dối trá
Đất trời hiền hòa ai đốt phá
Và đem thê lương che kín núi sông này
Mẹ ơi, mẹ biết không !
Còn cháy mãi trong con những lời mẹ cầm tay nói
Nắng sẽ về đẩy lùi bóng tối
Và yêu thương, và tự do sẽ còn mãi mãi, nhé con !
Giờ này hoàng hôn sắp tắt, con nghĩ gì đây, con nhớ mẹ nhiều
Mẹ ơi bao nhiêu năm tháng cứ trôi, cứ trôi phiêu dạt mái đầu
Quê hương điêu linh con vẫn khóc
Trông chờ ngày về con vẫn thắp
từng đôi sao đêm như ánh mắt mẹ hiền
Trời mây lung linh soi ánh mắt mẹ hiền
Hồn con rưng rưng con nhớ mắt mẹ hiền
Mẹ mến yêu con thương nhớ nhiều
Mẹ ơi bao nhiêu năm tháng cứ trôi, cứ trôi cho bạc mái đầu
Không gian rưng rưng như sắp đứt
Gió về nghẹn ngào như tiếng nấc
Còn đâu quê hương hoa gấm thơm làn tóc
Giã từ Miền Nam tang tóc, con sống trầm luân kiếp sống lưu đày
Hằng đêm con nghe thương tiếc xót xa đắng cay dâng ngạt tháng ngày
Trăng sao tin yêu ai dối trá
Đất trời hiền hòa ai đốt phá
Và đem thê lương che kín núi sông này
Mẹ ơi, mẹ biết không !
Còn cháy mãi trong con những lời mẹ cầm tay nói
Nắng sẽ về đẩy lùi bóng tối
Và yêu thương, và tự do sẽ còn mãi mãi, nhé con !
Giờ này hoàng hôn sắp tắt, con nghĩ gì đây, con nhớ mẹ nhiều
Mẹ ơi bao nhiêu năm tháng cứ trôi, cứ trôi phiêu dạt mái đầu
Quê hương điêu linh con vẫn khóc
Trông chờ ngày về con vẫn thắp
từng đôi sao đêm như ánh mắt mẹ hiền
Trời mây lung linh soi ánh mắt mẹ hiền
Hồn con rưng rưng con nhớ mắt mẹ hiền
Mẹ mến yêu con thương nhớ nhiều
Chủ Nhật, 5 tháng 5, 2013
Đêm Mê Linh
(Nhạc: Văn Giảng - Lời: Võ Phương Tùng)(Hợp Ca và Hùng Ca)
http://www.hcm.edu.vn/sucahd/Online/demmelinh.htm
Canh dài ta ngồi trong rừng cây vang âm hồn thiên thu
Trời vắng hồn lắng tiếng sơn hà trong gió hú:
Ai thấy chăng xưa hùng cường?
Ai thấy chăng nay xiềng cùm
Đằng đằng nặng hận thù?
Ai đắp non sông trường tồn?
Ai kết lên dân tài hùng
Xua tan giặc Đông Hán
Xua tan giặc xâm lấn?"
Ta cùng chung lòng mong ngày vang danh thơm dòng oai linh
Thề quyết rèn chí quét quân thù đang cướp nước!
Ta cháu con dân Việt hùng
Nơi Mê Linh ta trùng phùng
Đồng lòng nguyền vẫy vùng
Ta chiến binh đang thề nguyền
Quanh ánh thiên nung lòng bền
Gian nguy càng hăng chí
Xung phong chờ đến ngày
Ai vì nước?
Ai thề ước?
Ta xung phong nguyền dâng thân hiên ngang
Nguyện đấu tranh xua tan quân bạo tàn (Đông Hán)
Ai trung thành?
Ai liều mình?
Thề hy sinh, thề tung hoành hiên ngang
Thề kiên trung chiến đấu, thế chiến thắng!
Canh dài ta ngồi mơ ngày đi xông pha giành non sông
Ngời chói bừng ánh sáng tươi hồng hăng chí nóng
Quanh ánh thiêng reo bừng bừng
Ta nắm tay ca trầm hùng
Hẹn ngày rạng Lạc Hồng
Mơ xuất quân đi rập ràng
Mơ quét tan quân bạo tàn
Xua tan giặc Đông Hán
Xua tan giặc xâm lấn
Thứ Bảy, 4 tháng 5, 2013
Tám nẽo đường thành
Chạy trốn đạn pháo rocket Tổng công kích- tổng nổi dậy ở Cholon-SG 1968 và em bé nạn nhân của pháo kích bừa bãi vào trung tâm dân cư (nguồn google)
Thứ Sáu, 3 tháng 5, 2013
Mưa
Mưa
Tác giả: Văn Phụng
Mưa rơi rơi trên đường, mưa rơi suốt canh trường
Mưa rơi ướt phố phường, mưa trôi lá trong vườn,
Mưa đang tí tách reo ven tường.
Mưa rơi trên sông dài, mưa qua khắp non đoài
Mưa cho thắm hoa đời, mưa cho hết u hoài
Mưa cho đám lúa non mỉm cười.
Mưa đem tươi vui về cho thắm áo nâu
Mưa cho nương dâu và khoai sắn lên mau
Mưa như trút sầu
Mưa tươi lúa đầu
Mưa rơi qua Bến Hải, Cà Mau
Mưa rơi trên vai chàng
Mưa rơi ướt vai nàng
Mưa rơi khắp thôn làng
Mưa reo những cung đàn
Mưa như tiếng ru con dịu dàng
Mưa yêu bông hoa đời,
Mưa yêu biết bao người
Mưa không biết hững hờ
Mưa thương lúa bơ vơ
Mưa yêu lúa mong mưa từng giờ
Mưa yêu thương ai nghèo
Mưa cho lúa ngô nhiều
Mưa cho hết tiêu điều
Mưa cho những ai nghèo
Mưa cho thắm bữa cơm ban chiều
Mưa rơi phương đông rồi mưa tới phương tây
Mưa gieo hương xuân về trên những luống cây
Mưa rơi chốn này
Mưa cho lúa đầy
Mưa cho duyên ta càng nồng say
Mưa không yêu ngang đường
Mưa không muốn ai buồn
Mưa yêu nước non này
Mưa yêu mến dân cày
Mưa cho lúa ngô hơn gạo đầy
Mưa còn gieo xuống đời
Mưa về cho lúa thêm tươi
Tác giả: Văn Phụng
Mưa rơi rơi trên đường, mưa rơi suốt canh trường
Mưa rơi ướt phố phường, mưa trôi lá trong vườn,
Mưa đang tí tách reo ven tường.
Mưa rơi trên sông dài, mưa qua khắp non đoài
Mưa cho thắm hoa đời, mưa cho hết u hoài
Mưa cho đám lúa non mỉm cười.
Mưa đem tươi vui về cho thắm áo nâu
Mưa cho nương dâu và khoai sắn lên mau
Mưa như trút sầu
Mưa tươi lúa đầu
Mưa rơi qua Bến Hải, Cà Mau
Mưa rơi trên vai chàng
Mưa rơi ướt vai nàng
Mưa rơi khắp thôn làng
Mưa reo những cung đàn
Mưa như tiếng ru con dịu dàng
Mưa yêu bông hoa đời,
Mưa yêu biết bao người
Mưa không biết hững hờ
Mưa thương lúa bơ vơ
Mưa yêu lúa mong mưa từng giờ
Mưa yêu thương ai nghèo
Mưa cho lúa ngô nhiều
Mưa cho hết tiêu điều
Mưa cho những ai nghèo
Mưa cho thắm bữa cơm ban chiều
Mưa rơi phương đông rồi mưa tới phương tây
Mưa gieo hương xuân về trên những luống cây
Mưa rơi chốn này
Mưa cho lúa đầy
Mưa cho duyên ta càng nồng say
Mưa không yêu ngang đường
Mưa không muốn ai buồn
Mưa yêu nước non này
Mưa yêu mến dân cày
Mưa cho lúa ngô hơn gạo đầy
Mưa còn gieo xuống đời
Mưa về cho lúa thêm tươi
Thứ Năm, 2 tháng 5, 2013
Thứ Tư, 1 tháng 5, 2013
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)